ĐỪNG CHẾT Ở JW MARRIOTT PHÚ QUỐC
Ngày xưa khi anh cày nát Phú Quốc từ mấy hòn phía Bắc đảo xuôi đến tận Nam đảo, mỗi lần chạy ca nô ngang bãi Khem, anh đều tự hỏi resort nào sẽ mọc lên ngay bãi biển đẹp mê hồn này.
Đúng một năm sau, lần đầu tiên anh đi vào bãi Khem bằng đường bộ. Đã lâu rồi, anh mới tìm thấy một resort mà anh cảm giác mình đang được sống những ngày BaLi hay Maldives, bởi tất cả mọi yếu tố ở JW Marriott đều làm nên một nơi đáng sống đỉnh cao ở Phú Quốc: ở trong resort đẹp đến choáng ngợp, ăn những món ngon đến không thốt nên lời, tỉnh giấc trước bình minh lộng lẫy đến quên cả thở, và có một khoảng thời gian tuyệt vời đến quên cả chết.
JW MARRIOTT PHÚ QUỐC
Tất cả những điều đó đi cùng với dịch vụ ân cần, tận tâm và chuyên nghiệp ở đẳng cấp cao. Đội ngũ chăm sóc khách hàng sẵn sàng giang nắng chụp ảnh cho khách, nhân viên đến cả một người tưới cây thấy khách cũng tươi cười chào, bếp trưởng mỗi khi thấy anh ngồi xuống đều vồn vã xuất hiện ngay bên cạnh để tự hào giới thiệu những món ngon nhất trong thực đơn.
Bác Take bếp trưởng là người dễ thương nhất quả đất. Bác chăm anh như…chăm con và bác có nhiệm vụ đảm bảo cho cả những đứa chán đời nhất, sau khi ăn đồ nhà hàng bác nấu cũng phải bỏ luôn ý định muốn chết. Đáng nói là không chỉ khách ở JW Marriott mới được ăn nha, vì nhà hàng mở cửa phục vụ cho cả khách ở ngoài muốn đến thưởng thức nữa.
Buổi sáng, không nghĩ ngợi gì nhiều, xuống ngay nhà hàng Tempus Fugit ngồi bên khung cửa đầy nắng và chuẩn bị tinh thần để ăn bữa buffet đỉnh của đỉnh. Đầu tiên là phải đi một vòng “buffet tour” để thấm nhuần cho hết tư tưởng “có ăn đến chết cũng không bao giờ hết.”
Vì bữa sáng có tràn ngập đồ Việt, đồ Âu, đồ Nhật, mà món nào cũng ngon mê hồn. Nghe anh, dù ăn gì cũng phải ăn gỏi bông điên điển với hải sản rưới nước sốt “nhà làm” đầy vi diệu, rồi không được bỏ qua món cá ngừ Nhật kho – trời ơi món này ăn xong chết cũng được đó, vì để kho được cá ngừ mềm, mịn và giữ được hình khối như vậy là cả một nghệ thuật mà anh dụ bếp trưởng hoài bác không có chịu nói huhu.
Trưa, thực đơn À la carte nên bạn có thể lựa những món mình thích. Nếu không gọi xà lách củ dền với phô mai sữa dê thì đừng nhìn mặt anh nữa. Nếu không gọi cá tuyết đen với sốt saikyo để nghe miếng cá tan ra lững lờ mịn màng trong miệng, thì thôi mình nghỉ chơi với nhau từ kiếp này cũng được, nghen!
Tối, trong tiếng nhạc Jazz đang êm đằm và sóng biển vỗ bờ dào dạt, nhớ kêu một ly vang đỏ hảo hạng để ăn kèm với món sườu cừu nướng. Cừu tái vừa cắt ra một miếng là xám hồn vì màu hồng đẹp mắt, mềm, mịn, nêm nếm hoàn hảo và không hề bị mùi!
Nếu theo style cun ngầu, thì ghé Chemistry Bar với kiến trúc của một khoa hoá học được trang hoàng lộng lẫy. Ghé hỏi bạn Hiển hoặc bạn Hương, hai bartenders cực cun ngầu như mấy món cocktail đỉnh cao sáng tạo mấy bạn pha chế.
Gọi 5 spice mojito hoặc chơi liều đi, bảo các bạn pha một ly mà các bạn ấy ưng nhất, rồi ngồi luôn bên bờ biển, kêu bếp trưởng Matt mần cho một dĩa xà lách còi biên mai bao ngon, hoặc hàu đá, hoặc tôm hùm ăn kèm với tương ớt “nhà làm” ngon xỉu. Hoặc kêu hết mấy món đó ăn một lượt đi. Đằng nào cũng không chết được đâu.
Ở JW Marriott còn một nơi anh cực mê là Red Rum Bar, nhà hàng chi đâu mà đáng yêu kinh khủng. Xinh xắn trong gam màu xanh trắng, bằng gỗ, view nhìn thẳng ra biển màu thiên thanh của bãi Khem. Trời ơi, ngồi đây ngắm biển, nghe gió lộng thôi cũng đủ thấy đời đáng sống rồi, huống hồ kêu thêm cái burger bò Red Rum với chai bia lạnh nữa. Lúc cắn miếng burger đầu tiên, anh tưởng như được trở về đêm đầu tiên khi mới đến Chicago và ăn cái burger ngon nhứt trần đời.
Rồi nhớ, là chưa được rời nơi chốn thiên đường này nếu chưa ghé qua chơi với anh đầu bếp người Thuỵ Sỹ đập trai và chị quản lý siêu dễ thương ở nhà hàng French & Co. Ở đây tha hồ hít hà cà phê thơm, pha trà nóng rồi bơi trong những khay bánh ngọt ngon đến rụng rời. Nhớ kêu trứng Benedict được chần đỉnh cao, bánh croissant kẹp phô mai Gruyere nữa là đủ làm buổi sáng hôm đó là buổi sáng khó quên trong đời. Review này viết sai anh làm con bạn. Ahihi.
Theo Phạm Nghĩa